Edit Ngọc Trúc
Nhưng hôm nay, Hồ Hỏa không chỉ mang đồ ra trưng bày, thậm chí còn vô cùng để tâm. Nhìn tỷ lệ các món đồ gia cụ cũng đủ biết mấy ngày nay hắn đã đẩy nhanh tiến độ thế nào.
Tâm hồn hóng chuyện của Kỳ Bạch lập tức bốc cháy, hắn ghé sát lại, nhỏ giọng hỏi: “Hồ Hỏa, có phải ngươi đã để ý đến thú nhân nào rồi không?”
“Đừng, đừng nói bậy!” Hồ Hỏa lập tức đỏ mặt, “Trước đây Tẩu Ngu từng cứu ta, hắn mới vào thành, bên người chẳng có gì cả, ta chỉ muốn tặng hắn vài món đồ có thể dùng thường ngày.” Đến cuối câu, giọng Hồ Hỏa thoáng mang chút cô đơn, khó nhận ra.
Người đã cứu Hồ Hỏa… là người của bộ lạc Tu Hồ…
“Tu Hồ bộ lạc là bộ lạc cũ của ngươi sao?” Kỳ Bạch ngạc nhiên, “Sao ngươi không nói sớm?”
Hồ Hỏa lắc đầu: “Ta không muốn vì ta mà khiến thành trì thay đổi thái độ với bộ lạc Tu Hồ, bọn họ có thể đi tới bước nào, đều phải dựa vào chính mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play