Edit Ngọc Trúc
Biết hai bộ lạc bị phân đến cùng một chỗ, sắc mặt của tư tế Tu Hồ và Chung Lư đều không mấy dễ nhìn.
Nhưng tờ giấy kia là chính tay bọn họ rút, vị trí trên đó vẽ rõ ràng rành mạch, hai bộ lạc bị phân chung với nhau đã là sự thật. Dù cho có cho họ thêm mấy cái lá gan, cũng không dám mở miệng đổi ý trước mặt thành chủ và Đại tư tế.
Tờ giấy trong tay không biết làm từ chất liệu gì, lại còn mỏng hơn cả da thú. Mấy người cung kính gấp lại, định trả cho Hồ Tiêu đang đứng cạnh.
Thế nhưng Hồ Tiêu không nhận lấy: “Đây là khế ước thổ địa các ngươi được phân, bên trên sẽ ghi rõ lai lịch thôn xóm, nhân số và diện tích đất đai. Về sau mỗi năm các ngươi phải mang khế ước đến thành trì để kiểm tra đối chiếu.”
Thì ra cái gọi là “tờ giấy” không đơn giản chỉ là một tấm giấy, mà là một bản ghi chép văn tự và bản đồ tổng hợp về hộ khẩu. Theo thời gian, nội dung trong đó sẽ không ngừng tăng thêm, cuối cùng có thể đóng thành sách, trở thành một quyển ghi chép sự vụ trọng yếu của thôn làng.
Dĩ nhiên, hiện tại năm bộ lạc kia vốn chẳng ai biết chữ, lại càng không hiểu tầm quan trọng của việc lưu trữ lịch sử. Nhưng nghe Hồ Tiêu nói tờ giấy này năm nào cũng phải dùng đến, ai nấy đều cẩn thận nâng niu trong lòng bàn tay, sợ làm rách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play