Edit Ngọc Trúc
So với lần trước tập trung tại đây, khi ai cũng mơ hồ và bất định, thì giờ đây, tất cả đều có một mục tiêu sống rõ ràng. Ngay cả giọng điệu của Dương La cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, bởi lẽ lúc này, phía sau hắn là những giỏ đầy ắp lương thực.
Dương La mỉm cười vẫy tay, mấy người như Tôn Thanh liền khiêng mấy giỏ mây lớn đặt lên bậc đá.
Hắn chắp tay trước ngực, nghiêm trang nói:
“Hắc Sơn bộ lạc sắp đón mùa đông đầu tiên. Thần Thú sẽ phù hộ cho tất cả tộc nhân bình an vượt qua mùa đông.”
Kỳ Bạch cùng mọi người cúi đầu, thành kính niệm:
“Thần Thú phù hộ.”
“Tất cả thú nhân rời khỏi sơn động tập thể để tự sinh sống đều có phần lương thực dự trữ cho mùa đông, bao gồm cả những người từng là nô lệ. Nhưng các ngươi phải nhớ rằng, những gì mình có không phải từ trên trời rơi xuống, mà là nhờ các ngươi đang sống trong một bộ lạc hào phóng.”
Nói xong, Dương La giơ cao hai tay, hô to:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play