Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch đứng một bên lặng lẽ quan sát sắc mặt của mọi người, hắn phát hiện các tộc nhân bình thường dường như không quá để ý đến việc xếp hạng có nô lệ hay không, điều họ quan tâm hơn vẫn là thực lực của bản thân. Nhưng đám nô lệ thì lại sững sờ đứng tại chỗ, đặc biệt là huynh đệ Mã Thục. Trước nay họ chưa từng sở hữu tài sản riêng, lúc này không dám tin vào lời của Dương La, kích động đến mức môi cũng run rẩy.
Sau khi công bố kết quả của nhóm giác thú nhân, Dương La vốn không hy vọng quá nhiều vào thành tích của nhóm á thú nhân. Không ngờ mấy đội trưởng nhóm thu thập lại mang đến cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Những người có kinh nghiệm thu thập phong phú như Điêu Lan và Lộc Quả quả nhiên trở thành quán quân và á quân trong nhóm á thú nhân. Cả hai đều thu thập khoai ngọt, nhưng vì trở về bộ lạc sớm hơn nên họ chiếm vị trí đầu bảng. Tuy nhiên, điều bất ngờ nhất chính là người đứng thứ ba – Ngưu Khê, thứ tư – Hổ Tuyết, thứ năm – Xá Lật, và thứ sáu – Thỏ Nha.
Điều này thực sự nằm ngoài dự đoán của Dương La. Ban đầu khi chọn đội trưởng nhóm thu thập, hắn không dựa vào kinh nghiệm mà chỉ đơn giản là chọn những thú nhân bình thường để giao trọng trách. Không ngờ qua mấy ngày rèn luyện, bọn họ lại có thể tự mình đảm đương nhiệm vụ.
Còn Kỳ Bạch, như dự đoán, xếp thứ 11. Thử Lâm thậm chí còn kém hơn một chút, chỉ đứng thứ 13. Nhưng chuyện này cũng chẳng đáng để buồn bã, bởi vì núi đá rộng lớn như vậy, chỉ cần có sức, muốn đục ra một hang động rộng rãi thoải mái cũng không phải chuyện khó khăn. Vì vậy, xếp hạng thấp cũng không cần lo lắng.
Lúc này, Dương La cuối cùng cũng tìm thấy một chuyện có thể khiến hắn vui vẻ hôm nay. Vì những lão thú nhân trong bộ lạc không tham gia săn bắn, nhưng lại thu hoạch được nhiều con mồi hơn hẳn. Ngay cả đội thu thập cũng mang về lượng thực phẩm nhiều hơn so với bình thường.
Đặc biệt là con trâu rừng mà Lang Trạch mang về, kích thước của nó có thể sánh ngang với con lợn rừng lần trước họ săn được. Điều khiến Dương La an tâm hơn chính là, mặc dù ánh mắt của Lang Trạch có chút đáng sợ, nhưng khi hắn thử dò xét để thu lấy con mồi của Lang Trạch, đối phương chỉ bình thản tránh ra, không hề tỏ vẻ khó chịu hay chống đối. Nhìn qua thì không có gì khác biệt so với các tộc nhân khác, một bộ dạng tùy ý hắn xử lý con mồi.
Bất kể Lang Trạch có mưu tính gì, Dương La vẫn rất hài lòng với thu hoạch hôm nay. Với số thực phẩm này, họ sẽ không còn phải lo lắng về mùa đông.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play