Edit Ngọc Trúc
“Chúng ta lúc tiến vào rừng rậm chỉ biết nơi này rất khó đi lại, thú nhân tiến vào đây gần như không thể quay ra, vì vậy vùng này hoàn toàn không có thú nhân sinh sống. Khi ấy chúng ta cần một chỗ để che giấu hành tung, ta liền cắn răng dẫn tộc nhân xông vào.” Lang Chiến lắc đầu.
“Không ai ngờ sương mù ở đây lại có vấn đề. Vừa vào không mấy ngày, mọi người bắt đầu chóng mặt buồn nôn, có hai đứa nhỏ không chịu nổi đã về bên Thần Thú,” Lang Thịnh cúi đầu nói, “Cũng may vận khí không tệ, loạng choạng thế nào lại tìm được một khu đất lớn, có nguồn nước sạch, tinh thần mọi người dần khá lên.”
Ban đầu mọi người chỉ có thể sống gần nguồn nước, nơi không có sương mù, dần dà các tộc nhân lại thích nghi được với môi trường, có thể tự do ra vào rừng rậm săn bắn.
“Vì vậy chúng ta rời khỏi nguồn nước, vào sâu trong rừng tìm một lãnh địa mới thích hợp để cư trú.”
Chắc hẳn những thú nhân này có sức kháng độc tố trong sương mù, Kỳ Bạch nghĩ, để an toàn, sau này vẫn nên lấy thêm chút giải độc thủy từ bộ lạc Thánh Linh. Dù gì hắn và Lang Trạch ở trong rừng lâu như vậy mà không có phản ứng gì, chứng tỏ giải độc thủy của Thánh Linh bộ lạc quả thực có tác dụng.
Nghĩ như vậy, đoàn người đã tới lãnh địa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play