Edit Ngọc Trúc
Chỉ là, trong bộ lạc hiện tại cũng không phải lúc ăn cơm, tất cả mọi người tụ tập bên nhau, đồng loạt nhìn về phía Dương La đang đứng trên thạch đài.
Kỳ Bạch tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, cuối cùng cũng nghe được tin tức mà hắn đã chờ đợi từ lâu.
Vì hang động hiện tại đã chứa không chỉ tất cả mọi người mà còn cả lương thực, Dương La và Hầu Nham cuối cùng cũng đưa ra quyết định: tất cả tộc nhân từ mười bốn tuổi trở lên trong bộ lạc có thể chọn một vách đá và mở hang động của riêng mình.
Khi nghe tin này, Kỳ Bạch có chút vui mừng. Dù sao thì trong bộ lạc có quá nhiều người sống chung một chỗ, thật sự rất bất tiện. Hắn đã sớm muốn dọn ra ở riêng, nhưng cuộc sống trong bộ lạc không phải muốn làm gì là có thể làm ngay. Dù trong bộ lạc nguyên thủy không có khái niệm "đất nào không phải là đất của Thiên tử", nhưng nếu không có sự đồng ý của tư tế và tộc trưởng, tộc nhân không thể sở hữu tài sản riêng, bao gồm cả nơi ở.
Ví dụ như Miêu Bạch, hắn vẫn luôn sống trong căn lều da thú do mẫu phụ và phụ thân để lại. Dù nó đã rất cũ nát, nhưng trước khi hắn trưởng thành, hắn vẫn không có tư cách để dựng một lều mới.
Lúc này, Kỳ Bạch thoáng nhìn Lang Trạch bên cạnh, trong lòng chợt nảy ra một vấn đề. Lần đầu tiên, hắn hơi lỗ mãng mở miệng trước mặt mọi người:
“Tư tế gia gia, chúng ta ai cũng có thể có một hang động sao?”
Dương La biết Kỳ Bạch và Lang Trạch có giao tình, thấy hắn hỏi vậy thì lập tức hiểu được tâm tư của hắn. “Đương nhiên không phải ai cũng có thể có hang động. Nếu tộc nhân muốn mở hang động riêng, phải đến tìm ta trình bày, sau khi ta và tộc trưởng Hầu Nham đồng ý thì mới được phép mở. Ngoài ra, ngoài các hang động cá nhân, chúng ta còn cần đào một hang động tập thể để chứa vật tư của bộ lạc.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play