Edit Ngọc Trúc
Đương nhiên, kiểu trao đổi như vậy đối với thú nhân mà nói vẫn còn quá khó khăn, nên Kỳ Bạch thiết lập ra một nơi gọi là Dịch Tư. Nơi này chính là một địa điểm trao đổi, đồng thời cũng là chỗ giám chứng giao dịch.
Vân An ngồi xổm trước chiếc cân thiên bình cân bằng hai bên, không quay đầu lại mà gọi: “Tôn Thanh, Tôn Thanh, vậy ngươi có biết một thăng là bao nhiêu không?”
Tôn Thanh rốt cuộc cũng chỉ là thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, nhìn thấy những dụng cụ tinh xảo này thì từ lâu đã không kiềm chế nổi, chỉ vì trong phòng có người lớn nên hắn mới không dám động tay. Lúc này nghe Vân An gọi, ánh mắt liền trở nên mơ hồ.
Xá Lật thấy buồn cười, nói với Tôn Thanh: “Chúng ta đều còn chưa biết dùng mấy thứ công cụ mới này, ngươi chẳng phải đã học với Thứ Dĩ rồi sao? Vừa hay dạy thử cho chúng ta một chút đi.”
Về tay nghề mộc, Hầu Túc và Hồ Hỏa đều có sở trường riêng, nhưng Dịch Tư cần đến loại công cụ tinh vi này, vẫn phải dựa vào Hầu Túc và Thứ Dĩ. Thầy trò bọn họ có thể làm ra sản phẩm càng thêm tinh xảo.
Tôn Thanh nghe vậy, lập tức ném cái giẻ lau sang một bên, chạy hai bước tới trước quầy, lấy ra một cái tiểu đấu: “Khi tính toán đậu nành thì không thể dùng cân, phải dùng cái đấu này. Báo Bạch ca ca nói, khi chúng ta định giá mọi vật tư thì điều quan trọng nhất là xác định rõ một thăng đậu nành, cái này là cơ sở của bảng giao dịch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT