Edit Ngọc Trúc
Những hạt dẻ này được thu thập cùng rau dại và trái cây hoang, sau đó đặt trên bãi đất trống để ai muốn thì tự do lấy. Tuy nhiên, có vẻ như các thú nhân không hứng thú lắm với loại thực phẩm phải tốn công bóc vỏ này, nên Kỳ Bạch gom một mớ vào lá cây rồi mang về bên đống lửa.
Có lẽ vì là hạt dẻ hoang dại, chưa qua chọn giống như các loại hiện đại, nên chúng khá nhỏ. Nhưng bù lại, hương vị lại vô cùng thơm ngon.
Kỳ Bạch đặc biệt thích cảm giác bóc vỏ hạt dẻ. Với cậu, đó chẳng khác nào một trò chơi may rủi. Phần lớn chỉ tìm được những hạt bình thường hoặc bị sâu ăn, nhưng nếu kiên trì bóc tiếp, thế nào cũng sẽ gặp một hạt dẻ vàng óng, tròn trịa hoàn mỹ.
Nhìn hạt dẻ vàng rực trong tay, Kỳ Bạch vui sướng bỏ vào miệng. Hương vị mềm mịn, ngọt thơm lan tỏa khiến cậu cảm thấy hạnh phúc như muốn bùng nổ. Cậu nhấm nháp chậm rãi, thậm chí còn tiếc nuối khi phải nuốt xuống.
Thấy Lang Trạch suốt cả buổi tối chỉ toàn ăn thịt, Kỳ Bạch nhặt mấy hạt dẻ tròn trĩnh đưa qua:
"Ngon lắm, ngươi có muốn thử không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT