Edit Ngọc Trúc
Lang Trạch tuyệt đối không thể dung túng cái tật xấu này, hắn trực tiếp lôi toàn bộ những kẻ tham dự ra ngoài, ném hết lên sân đập lúa.
Cái thú nhân bị cướp đồ kia là người oan ức nhất, nhưng Lang Trạch không phải đến để xử án cho bọn họ. Hắn ánh mắt lạnh lùng quét qua một lượt, trầm giọng nói: “Ta đã nói rồi, ngoan ngoãn chờ đợi, đừng có gây chuyện.”
Dù những thú nhân còn ở lại trong lều che nắng không hề phạm lỗi, nhưng khi nghe Lang Trạch dạy bảo, bọn họ vẫn nhịn không được mà run rẩy toàn thân, vội dùng cánh tay che đầu lại, cũng chính vì vậy, chẳng ai để ý thấy trong lúc hỗn loạn ấy, một cái đuôi to thật dài, giống như lưỡi câu cá, đã nhanh chóng vớt lấy miếng thịt nhỏ rồi giấu vào trong lòng.
Lúc này, dưới thạch đài trong bộ lạc, đã đứng sẵn ba vị đại đội trưởng.
Ba người vừa được bổ nhiệm, đối mặt với tất cả các tộc nhân, đều âm thầm siết chặt nắm tay.
Đây là lần đầu tiên bọn họ bước ra từ giữa đám người, lần đầu tiên đứng trước mặt toàn bộ các tộc nhân, tiếp nhận ánh mắt chăm chú của mọi người. Đồng thời, trong lòng mỗi người bọn họ đều âm thầm hạ quyết tâm: nhất định phải làm thật tốt, nhất định không thể để bị so ra kém cỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT