Edit Ngọc Trúc
Lúc này, hai người bị thương nặng nằm song song trên bàn gỗ.
Kỳ Bạch trên trán đầy mồ hôi, tay vẫn vững vàng cầm dao xương, khéo léo xử lý vết thương trên bụng Đồn Tuyền.
Thời tiết nóng bức khiến vết thương của Đồn Tuyền và Hồ Kiều bị nhiễm trùng, cùng với sự xóc nảy suốt dọc đường, khiến vết thương càng thêm nghiêm trọng, nhiều phần da thịt đã mọc lên xung quanh vết thương, bao phủ bởi mủ. Kỳ Bạch hiện giờ không thể không cắt bỏ lớp da này, để cho vết thương hư thối có thể lộ ra, nhằm điều trị lại.
Giờ phút này, khi mới đến Thú Nhân đại lục, hắn còn sợ hãi với những vết thương và máu tươi, nhưng tất cả nỗi sợ hãi và sự lùi bước đó đã biến mất, chỉ còn lại quyết tâm không thể bỏ mặc đồng bọn.
“Dương La tư tế, ngài mau nghĩ cách đi!” Khuyển Nam khóc nức nở nói.
Dương La lau đi mồ hôi trên trán, nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên hắn thấy vết thương như vậy. Mới vừa rồi, khi hắn lột ra chân của Hồ Kiều, hắn dường như thấy bên trong có cái gì đó mấp máy. Nếu không phải Lang Trạch đỡ hắn, giờ này hắn có lẽ đã không thể đứng vững nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT