Edit Ngọc Trúc
Chuyện chăn dê vốn dĩ giao cho Thứ Dĩ là tốt nhất, đại nhím như hắn, hình thú tương tự, sẽ không khiến đám dã thú hoảng sợ, để hắn đi lùa dê là lựa chọn lý tưởng nhất.
Chỉ là hiện tại Thứ Dĩ lại quá bận, một là vì phải phân phát nỏ xe, hai là muốn làm thêm nhiều nỏ để đổi điểm công trạng. Giờ trong bộ lạc gần như chẳng thấy bóng hắn và Hầu Túc đâu, Dương La cũng tạm thời không nghĩ đến việc gọi hắn.
Cho Khuyển Lưu đi hỗ trợ cạo lông dê thì cũng tương tự. Hiện giờ ngày nào Khuyển Lưu cũng ở cùng nhóm dê Tứ Nhĩ, dáng vẻ nghiễm nhiên như phó thủ lĩnh của đàn dê.
Thỏ Nhược nhìn sang Kỳ Bạch cầu cứu, không hiểu “cạo lông dê” là gì.
Dương La sực nhớ ra: “À, ta quên mất, ngươi mới đến, chưa học cạo lông dê. Vậy gọi Trư Chu đi cùng các ngươi, có gì không hiểu thì hỏi cậu ấy.”
Kỳ Bạch bổ sung: “Dạo này chuyện chăn dê khiến Khuyển Lưu khá vất vả, không thể như trước mỗi ngày lùa dê ra ngoài được. Tốt nhất nên đi sớm một chút, trước khi trời nắng gay gắt thì đưa dê về bộ lạc, đợi chiều mát hãy lùa ra lần nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT