Edit Ngọc Trúc
Đi ra ngoài thu thập, có thể nói là tư tế ra ngoài chỉ đạo tộc nhân, cũng có thể nói là đi thu thập dược liệu theo yêu cầu của bộ lạc, nhưng nếu cứ tụ tập với đám thú nhân như bình thường thì cái vẻ nghiêm trang của một tư tế hắn còn giữ nổi nữa không?
Hơn nữa Dương La cũng chẳng có chí tiến thủ gì cho cam, mỗi ngày làm nửa buổi sáng là đã có thể cùng phòng bếp lớn ăn cơm, còn được miễn một điểm công, hắn thấy vậy đã là thỏa mãn lắm rồi.
Dù sao thì hắn còn đang đảm nhiệm hai công việc là tư tế và kế toán, nuôi sống một mình hắn cũng dư dả.
Dương La nghe hai người nói chuyện, lập tức dừng tay không quạt, quạt hương bồ nữa, gật đầu nói: “Đi sớm một chút cũng tốt, mùa đông năm nay không biết sẽ đến lúc nào, nếu lại giống năm ngoái, Khư Sơn mở phiên chợ sớm, thì chúng ta mà đi trễ là chuyến này tay trắng trở về.”
Ý này cũng là điều Kỳ Bạch đang nghĩ. Bởi vì mùa đông đến sớm, năm ngoái ngày giao dịch ở Khư Sơn cũng mở sớm hơn bình thường, nhiều người đến từ các bộ lạc khác chưa kịp chuẩn bị gì đã chẳng đổi được thứ gì, để tránh chuyện đó lặp lại, lần này xuất phát sớm là điều tất nhiên.
Dương La hỏi: “Lần này dẫn đội đi giao dịch, ai đi là ổn nhất?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT