Edit Ngọc Trúc
Cho nên Kỳ Bạch liền đề xuất dùng thuốc trị thương để trao đổi lấy muối, dù bọn họ có đổi được ít đi chăng nữa cũng chẳng sao.
Chỉ lắc đầu: “Trong thuốc bột quan trọng nhất là một loại thảo dược, hai năm nay chúng ta không tìm được bao nhiêu, thuốc trong tộc vốn đã không còn nhiều, đều đem dùng để trị thương mấy thú nhân bị thương, nên không thể lấy ra trao đổi muối.”
Cuối cùng, Kỳ Bạch đưa ra một cách làm trung hòa: nếu Cự Phong không thể ngay lập tức lấy ra vật tư có thể trao đổi, vậy thì chia lần đổi: “Các ngươi có thể dùng con mồi đến đổi muối, đem bao nhiêu con mồi thì đổi bấy nhiêu muối, cho đến khi đủ số lượng chúng ta đã định ra.”
Khác với lần giao dịch với bộ lạc Tịch Thủy trước đây — bởi vì khoảng cách đến Hắc Sơn quá xa, một chuyến đi mất hơn nửa tháng, nếu chỉ đổi một túi muối thì chẳng đáng công đi lại — còn Cự Phong tộc lại rất gần Hắc Sơn, chỉ cần bọn họ không ngại phiền phức thì lúc nào cũng có thể qua đổi muối.
Chỉ lập tức sáng mắt: “Được, vậy cứ quyết định như vậy.”
“Chỉ là,” Chỉ liếc nhìn Lang Trạch, chỉ ra mấy địa điểm, “những chỗ này đều là nơi chúng ta đi săn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play