Edit Ngọc Trúc
Càng quan trọng là, có hai người Khuyển Lưu và Mã Trùng đều mất đi một cánh tay.
Thấy Kỳ Bạch lộ vẻ nặng nề, Khuyển Lưu giơ cánh tay phải còn lành lặn lên lắc lắc: “Chúng ta… chúng ta vẫn còn có thể làm việc…”
Lang Trạch cắt ngang lời Khuyển Lưu, vỗ mạnh lên vai hai người: “Các ngươi là trong lúc săn thú bị thương, bộ lạc sẽ không bỏ rơi các ngươi.”
Ở những bộ lạc khác, thú nhân bị thương nặng, không thể tiếp tục săn bắn hay hái lượm, có lẽ sẽ bị xa lánh. Nhưng ở Hắc Sơn bộ lạc, tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy. Lúc còn tưởng tám người bọn họ đã chết, bộ lạc đã đem phần lương thực như khoản bồi thường chia cho bạn lữ và thân nhân của họ. Mà giờ đây, khi bọn họ có thể sống sót trở về, lại càng không thể bị vứt bỏ. Sống sót trở về đó mới là điều quan trọng nhất.
Thấy trạng thái của mấy người cũng không tệ, Lang Trạch nói: “Kể lại cẩn thận một lần chuyện các ngươi tách khỏi đội săn thú.”
“Lúc tuyết lớn từ trên núi đổ xuống, chúng ta đang ở phía trước, không kịp tìm chỗ tránh.” Khuyển Lưu lên tiếng, “Ta bị khối tuyết đánh trúng, Lang Quý và Lang Khoáng vì cứu ta mà cùng lăn xuống vực sâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play