Edit Ngọc Trúc
Ngày xuân, bàn dài bên dưới đại thụ dùng để tế điển vẫn còn để nguyên, lúc này vừa khéo có thể dùng để bày đồ ăn.
Các thú nhân khi ăn không quá câu nệ, nhiều người cầm chén trúc đựng đồ ăn, hoặc đứng hoặc ngồi xổm trong góc là ăn luôn. Tuy vậy, phần lớn tộc nhân lúc này đều tụ tập quanh đám thú nhân vừa trở về từ chỗ Ngưu tộc.
Khuyển Nam đang gặm xương, vẻ mặt có chút đờ đẫn nói: “Thật sự lợi hại như vậy sao? Chỉ cần cào bùn là có thể khiến đất tơi ra?”
Ngưu Tân liếc hắn một cái, bộ dạng như thể “ngươi đúng là thiển cận”: “Đương nhiên rồi, trước kia chỗ đất lớn như vậy, các ngươi chẳng phải cũng từng thấy rồi sao?”
Thấy mọi người xung quanh đều gật đầu, Ngưu Tân mới uống một hớp canh xương, dưới ánh mắt thúc giục của mọi người, hắn tiếp lời: “Trước kia phải bao nhiêu người cùng nhau mới làm sạch được mảnh đất ấy, nhưng hôm nay, chỉ cần mười hai cái lê bá là có thể cày xới cả thửa đất, mà bọn ta cũng không phải cày bừa bừa bãi đâu, từng luống một mà đi tới, mặt đất cày lên trông mới đẹp làm sao.”
“Oa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play