Edit Ngọc Trúc
Đại nuốt một ngụm nước bọt, thầm nghĩ rau quả lần này nhất định sẽ càng ngon hơn.
“...Cho nên, chúng ta trước tiên phải rửa sạch sẽ hết mấy tảng đá lớn này, nếu không Lê sẽ không dễ làm việc.”
Ngưu Khê nghiêm túc gật đầu, quay sang các thành viên trong đội đang phụ giúp thu dọn: “Nhất định phải nhặt sạch sẽ hết mấy cục đá này, kể cả là những cục đã lẫn trong đất cũng phải đào lên.”
Lê và cái xẻng đều là do phòng rèn cực khổ chế tạo ra, có thể nói mỗi nông cụ đều thấm đầy mồ hôi của nàng, tuyệt đối không thể để mấy cục đá này làm hỏng.
Các thú nhân thật ra vẫn chưa hiểu vì sao trồng trọt lại tốn công đến vậy. Dù sao thì trước đây, rau quả đều mọc hoang trong rừng núi, có khi kẽ đá cũng có thể mọc ra cỏ dại.
Còn giờ, không chỉ phải nhổ cỏ cày đất, mà còn phải đào cả mương dẫn nước để tưới – phải biết rằng ngay cả các thú nhân còn phải đến tận thác nước mới múc được nước uống, vậy mà giờ cây cối lại có thể được tưới tận nơi, đúng là quá được chiều chuộng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT