Edit Ngọc Trúc
Mã Thiển tuy cũng thương Mã Lương từ nhỏ, nhưng lại chưa từng mở miệng nói giúp hắn chăm sóc ấu tể.
Giữa các thú nhân, quan hệ ruột rà xưa nay chẳng mấy sâu nặng. Phần lớn ấu tể khi trưởng thành đều rời cha mẹ để tự sống một mình, từ đó phải tự lo liệu chuyện ăn uống, bữa đói bữa no.
Dù ấu tể mới trưởng thành có đói đến sắp chết, cha mẹ chúng cũng chẳng có lý do gì để tiếp tục cưu mang. Trong cái nơi đến cả người lớn còn ăn không đủ no này, có thể nuôi một đứa trẻ đến tuổi trưởng thành vốn đã là chuyện không dễ, huống chi bên cạnh họ có thể còn những đứa nhỏ hơn chưa tới tuổi tự lập.
Mã Lương đã gần ba mươi, Mã Thiển vẫn còn thường xuyên quan tâm đến hắn, trong bộ lạc đã xem như tình thân cực kỳ hiếm thấy.
Mã Thiển chỉ có một mình Mã Lương là ấu tể do mình nuôi lớn. Cha ruột của Mã Lương – một thú nhân giác thú – ông ta đã sớm không còn nhớ rõ mặt mũi. Hai người họ chỉ sống cùng nhau một mùa đông. Khi Mã Thiển sinh con, đối phương từng mang đến một con mẫu ngưu mới sinh làm quà, hình như là một thú nhân rất cao to. Đáng tiếc chưa bao lâu sau đã chết trong một lần đi săn.
Mã Thiển nhìn gương mặt gầy guộc của Mã Lương, cảm thấy có chút giống với cha hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play