Edit Ngọc Trúc
Chính là Dương La hiện tại nhịn không nổi nữa. Lúc ngã xuống, ông đã cố cắn mạnh đầu lưỡi một cái để giữ mình tỉnh táo, vậy mà đôi mắt, cái mũi đều chẳng chịu nghe lời. Cũng may trong hầm còn ấm áp, nếu không nước mắt nước mũi đều đóng băng cả trên mặt rồi.
Kỳ Bạch đỡ Dương La lên: “Ngồi tạm xuống bậc thang nghỉ một lát đi.”
“Nghỉ ngơi cái gì! Mau dìu ta qua đó xem!” Dương La cứng đầu chỉ tay về phía trong hầm.
Kỳ Bạch chẳng còn cách nào, chỉ đành đỡ ông qua.
Hầm này là do Kỳ Bạch dẫn người đào, dùng để chứa thực phẩm cho toàn bộ bộ lạc. Hầm rất sâu, lúc mùa đông mới bắt đầu đã chứa đầy hơn phân nửa.
Vừa đi vào trong, Kỳ Bạch vừa cảm thấy có gì đó không ổn. Phần lớn giỏ mây đều trống rỗng. Chỉ là Dương La và Hầu Nham mỗi lần cách vài ngày mới vào dọn đồ một lần, nên từng chút một hao hụt qua thời gian cũng khó mà phát hiện ngay được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play