Edit Ngọc Trúc
Hắn giống như một kẻ lữ hành, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về với cuộc sống thành thị của riêng mình.
Chỉ là, ảo tưởng đó rất nhanh đã bị thực tế đánh tan.
“Báo Bạch, sao ngươi lại đến lúc này?” – Thứ Dĩ ôm bó củi vừa mới ra khỏi cổng nhà, liền đụng mặt Kỳ Bạch.
Kỳ Bạch mỉm cười: “Ta tới đưa keo gỗ cho các ngươi.”
“Nhanh như vậy đã có keo rồi à?” – Thứ Dĩ kẹp bó củi dưới nách, xoay người chạy vào trong nhà Hầu Túc – “Lão sư, lão sư! Báo Bạch đến đưa keo gỗ rồi!”
Hầu Túc vừa ăn cơm xong, là món thịt hầm do Thứ Dĩ nấu. Giờ hắn đang ngồi trên giường đất, cầm que tre xỉa răng. Nghe Thứ Dĩ nói xong, que tre trượt tay chọc trúng kẽ răng, trong miệng lập tức dậy lên mùi tanh ngọt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT