Edit Ngọc Trúc
Hổ Mãnh giơ tay nói: “Ta biết, ta biết, bởi vì sau khi bọn ta vào bộ lạc, con mồi lớn đầu tiên săn được chính là một con gấu đen, cho nên mới đặt chữ ‘hùng’ lên trên lửa, như vậy về sau mới có thể săn được nhiều đồ ăn hơn.”
“Đúng rồi.” “Không sai, không sai.”
Kỳ Bạch nghe vậy hơi sửng sốt, không thể không thừa nhận cách giải thích này nghe thật hợp tình hợp lý, thậm chí còn khiến người ta tin phục.
Buổi học hơn một giờ kết thúc rất nhanh, Lang Trạch đưa thịt nướng qua, còn len lén nhìn sắc mặt Kỳ Bạch: “Sáng nay… ngươi không giận chứ?”
Kỳ Bạch vừa ăn thịt vừa hờ hững đáp một câu: “Lại không phải lỗi của ngươi, là ta tự mình quên mất.”
Chuyện này thì có gì đáng giận, nếu hắn cự tuyệt, Lang Trạch nhất định sẽ không tiếp tục, nói cho cùng vẫn là do hắn đồng ý, cũng không thể đổ hết lên đầu Lang Trạch được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT