Edit Ngọc Trúc
Ngọn lửa bập bùng cháy, ánh sáng vươn lên tận vầng trăng đang treo cao trên không trung. Lúc này Dương La mới vận lễ phục lộng lẫy xuất hiện.
Trên mặt Dương La được vẽ hoa văn sặc sỡ, y phục thì trang trí bằng những bông hoa rực rỡ và đá quý lấp lánh. Trong tay phe phẩy cốt linh, hắn đi vòng quanh đống lửa lớn nhất ở trung tâm, cao giọng hát lên những giai điệu lễ nghi đầy hân hoan.
“Nha!” “Nha nha!”
Mọi người cùng hòa giọng với Dương La, không chút e dè mà phô diễn đủ kiểu điệu múa, nhiều người đã có đôi có cặp, mượn tiếng hát và vũ điệu để bày tỏ tình cảm với bạn lữ của mình.
Kỳ Bạch vốn tưởng sẽ không có điều gì khiến hắn kinh ngạc nữa, vậy mà Lang Bồ lại bất ngờ dùng xương làm ra một loại nhạc cụ đơn giản, đợi Dương La hát xong bài ca tế lễ thì lập tức thổi lên khúc nhạc vui, làm bạn nhạc cho cả tộc cùng hòa mình vào lễ hội.
Có lẽ do rượu chưa say người mà người đã tự say, Kỳ Bạch chỉ nhấp một ngụm nhỏ rượu trái cây mà hắn chuẩn bị, đã bất giác đắm chìm trong bầu không khí nồng nhiệt này, cảm thấy như cả người được thả lỏng, lâng lâng trong một chút men say dễ chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT