Edit Ngọc Trúc
Cùng lúc cánh cửa đóng sầm lại, giọng của Dương La cũng theo đó vọng ra, đầy giận dữ: “Nội thương gì chứ? Chưa từng nghe qua! Theo ta thấy, người bị nội thương chính là ta mới đúng!”
Kỳ Bạch ngẩng đầu nhìn ánh trăng treo lơ lửng trên đỉnh, đưa tay sờ mũi, cảm giác hình như đã quấy rầy Dương La nghỉ ngơi rồi.
Chỉ tiếc là Dương La cũng chẳng biết nên làm gì lúc này. Kỳ Bạch thở dài một hơi, đứng trước cửa phòng Dương La trầm ngâm hồi lâu. Khổ nỗi bản thân lại không rành dược lý cũng chẳng tinh thông y thuật.
Dù vậy, hắn vẫn không dễ dàng bỏ cuộc. Trong thung lũng, hắn tìm được vài tảng đá bị vùi dưới lớp tuyết, phủi sạch bùn đất trên mặt rồi mang về sơn động.
Từ trong tủ đá, Kỳ Bạch chọn ra một miếng da thú sạch sẽ và mỏng, đặt mấy hòn đá lên trên rồi ngồi đối diện giường của Lang Trạch, nói: “Hình như không có thảo dược thích hợp để dùng.”
Hắn nhấc miếng da thú lên: “Vậy thì cứ dùng cách đơn giản nhất đi, chườm lạnh trước đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play