Edit Ngọc Trúc
Ngưu Khê lật xem cái sọt cá trong tay, cười đến híp cả mắt: “Cái này cũng tốt thật, Báo Bạch, ngươi làm sao lại nghĩ ra được nhiều thứ hay như vậy?”
Kỳ Bạch đang cầm khúc mía trong tay, nghe vậy cười nói: “Thật ra nó cũng giống cái giỏ mây thôi, ta chỉ thêm một cái nắp. Ta nghĩ, khi cá bơi vào trong, cái nắp rộng nên rất dễ vào, nhưng nếu chúng muốn ra ngoài thì lại không dễ, vì miệng bên trong rất nhỏ.”
Vừa cho nước mía vào nồi gốm, Khuyển Nam bỗng hiểu ra: “Rất có lý.”
Kỳ Bạch nói tiếp: “Công cụ chúng ta có trong tay đều là dạng này, chỉ cần gặp khó khăn, nghĩ thêm chút cách thì đều có thể giải quyết được.”
Điêu Lan vừa khuấy lớp mạt nổi của nước mía trong nồi, vừa cười lắc đầu.
Vì sân bếp có hạn, công cụ lại không tiện dụng, chỉ có một cái nồi gốm, nên gần hai trăm cân mía này, mấy người phải nấu suốt hai mươi ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT