Edit Ngọc Trúc
Mãi đến hôm nay, hắn cuối cùng cũng hiểu thế nào là hải sản nhiều đến mức không ai ăn hết, để rồi bốc mùi trên bãi biển.
Trên bãi biển có không ít sinh vật mắc cạn, cá biển, tôm biển, sứa, bạch tuộc… Kỳ Bạch vừa đi vừa nhìn, nơi này chẳng khác nào một khu chợ hải sản tự nhiên, đủ mọi loại sinh vật biển đều có.
Một số đã bị chim biển mổ xé, nhưng vẫn còn rất nhiều chất đống không ai đụng đến, phơi nắng đến mức khô quắt như hải sản phơi khô. Một cơn gió thổi qua, mùi tanh nồng nặc xộc vào mũi.
Tuy nhiên, mùi này lại tùy cảm nhận của từng người.
Giống như có người thích ngửi mùi xăng, có người thích mùi củi lửa, Kỳ Bạch cảm thấy mùi hải sản này cũng không quá khó chịu. Chẳng phải có câu "Tôm nhừ cá thúi" sao? Đôi khi cá khô phải có chút mùi như thế mới ngon.
Lang Trạch hiển nhiên không quen với mùi này, theo phản xạ bịt chặt mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play