Edit Ngọc Trúc
“Xem ra ấu tể của Báo Bạch sau này đúng là có phúc, nhất định sẽ mũm mĩm đáng yêu lắm.”
Mọi người nhao nhao gật đầu tán đồng. Trong mắt thú nhân, có thể nuôi ấu tể mập mạp chính là biểu hiện của bản lĩnh, ở bộ lạc mà nói, khen ấu tể mập cũng là cách khác để khen ngợi mẫu phụ hoặc phụ thân của chúng giỏi giang, chăm sóc tốt.
Kỳ Bạch ôm hai tiểu tể tử vào lòng, lấy má dụi dụi lên thân thể bọn chúng, hoàn toàn không để ý tới mọi người đang trêu chọc mình.
Giờ phút này trong đầu hắn chẳng còn tâm tư nào khác. Ấu tể lông xù xù quả thực chính là tồn tại khiến người ta khó lòng chống đỡ.
Đôi mắt nhỏ đen láy, trên người thơm mùi sữa, bộ lông mềm mịn mà quan trọng nhất là, ấu tể đáng yêu như vậy mình có thể tùy ý ôm ấp vuốt ve, bao nhiêu cũng được chẳng ai trách móc.
Các thú nhân mang đất sét ra dàn phơi trước cửa phòng bùn, cười nói vui vẻ ngắm nhìn một lát khung cảnh á thú nhân và các ấu tể trong phòng, sau đó mới xoay người tiếp tục đi về phía bờ sông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play