Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch vừa đổ sữa dê vào ấm gốm, vừa trả lời: “Đúng vậy, bên ngoài lạnh như vậy, Xuyến Xuyến còn nhỏ thế này, một mình nó ở ngoài trời kiểu gì cũng bị lạnh đến hỏng mất.”
“Dã thú sinh ra là để sống trong rừng núi, chúng nó không dễ bị lạnh hư như vậy đâu.”
“Cũng không giống nhau chứ. Những con khác còn có mẹ chăm sóc, Xuyến Xuyến bây giờ không có dê mẹ ở bên, ai lo cho nó?”
Vừa nói, Kỳ Bạch vừa bận rộn nhóm than, hoàn toàn không phát hiện ra Lang Trạch vẫn đứng bất động, mắt thì cứ nhìn chằm chằm vào Xuyến Xuyến. Mà ánh mắt từng khiến Dương La gặp ác mộng nhiều lần ấy, lần này lại chẳng có tác dụng gì với Xuyến Xuyến.
Chú dê con vẫn ưu nhã gập chân nằm nửa người trên đống cỏ khô, dáng vẻ như thể mình mới là chủ nhà ở đây.
Kỳ Bạch nhận ra Lang Trạch im lặng không lên tiếng, quay đầu lại nhìn thì thấy hắn vẫn giữ nguyên tư thế xách giỏ, không biết đang nghĩ gì. Kỳ Bạch vươn tay đẩy nhẹ từ phía sau, miệng giục: “Ngơ ngẩn cái gì thế, nhanh lên mà làm cá đi. Tối nay chúng ta làm món cá chiên, thêm món thịt xào măng chua, vài củ la căn nữa là đủ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT