Edit Ngọc Trúc
Nói xong liền kéo tay Lang Trạch, chạy vội về phía sơn động.
Sáng sớm hôm sau, vừa mở cửa ra, Kỳ Bạch đã thấy Lang Trạch đang ngồi ngoài sơn động lột da thú.
Kỳ Bạch dụi dụi mắt, tưởng mình còn chưa tỉnh ngủ: “Con mồi này ở đâu ra vậy?”
“Vừa mới đi săn về, chỉ là con này hơi nhỏ chút.” Lang Trạch ngừng tay một lát rồi bổ sung, “Hôm qua ngươi nói sẽ nướng thịt cho ta ăn.”
Hôm qua lúc trở lại sơn động, đúng như dự đoán, cái bình gốm nứt và nửa vại than bị hư cũng chẳng giữ được chút nhiệt nào. Hai người đành tạm bợ ăn đại khái rồi ngủ. Lúc ấy Kỳ Bạch có thuận miệng nói sẽ bù lại cho Lang Trạch một bữa thịt nướng ngon lành.
Có điều, Kỳ Bạch đâu ngờ Lang Trạch lại hành động nhanh như vậy. Mới ngủ dậy một giấc mà hắn đã lôi được cả con mồi về bộ lạc. Nếu không phải mọi người hôm qua đã thống nhất Lang Trạch phải ở lại bộ lạc canh phòng, Kỳ Bạch còn tưởng hắn trốn ban canh để ra ngoài săn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT