Lý Hạo sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt hắn từ trên cao nhìn xuống thân ảnh pháp tướng dưới chân.
Thu Thiên Luật nghiến răng kèn kẹt, gã vốn coi trọng sự thanh sạch, từ thân thể đến tâm hồn đều không vướng bụi trần, trước khi dùng bữa hay giao chiến đều phải đốt hương tắm gội. Nhưng giờ khắc này, gã chẳng khác nào đang lăn lộn trong vũng bùn nhơ nhuốc.
Nhục nhã, chật vật! Nhưng so với ánh mắt của kẻ khác, điều khiến gã phẫn nộ hơn cả chính là sự sỉ nhục mà Lý Hạo giáng xuống, muốn gã phải cúi đầu. Một khi gã cúi đầu, chẳng khác nào phản bội thánh đạo của bản thân!
"Ta nhận thua!"
Trong tiếng nghiến răng ken két, Thu Thiên Luật nắm chặt nắm đấm, gần như là khóc ra ba chữ này.
Lý Hạo hơi nhíu mày, đáy mắt chợt lóe lên một tia cười lạnh. Gã vốn tưởng đây là một kẻ cứng đầu, ai ngờ lại chẳng có chút cốt khí nào.
Hắn biết, một khi đối phương đã nhận thua, nếu tiếp tục chà đạp chỉ khiến mình mất mặt. Pháp Gia Thánh Nhân chắc chắn sẽ ra tay can thiệp. Vậy nên hắn dứt khoát giơ chân lên, thu hồi Thiên Địa Pháp Tướng, lạnh nhạt nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT