Sedwick cố kiềm chế bàn tay đang ngứa ngáy của mình, giọng điệu bình thản hỏi: "Em đang giận à?"
"...Không có giận." Minh Nặc ủ rũ vặn vẹo ngón tay.
Cậu không ngốc, người tốt bụng này có thể cứu cậu đã là rất tốt rồi, không cần phải đặc biệt quan tâm đến cảm xúc của một người xa lạ như cậu, nhưng vì được Minh Xuyên nuông chiều quen, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy ủy khuất.
Sedwick dùng đôi mắt xám toát lên vẻ lạnh lùng nhìn Minh Nặc chằm chằm, người này dường như hoàn toàn không nhận ra biểu cảm hiện tại của mình ủy khuất đến mức nào, giống như một chú cừu non bị cướp mất cỏ tươi, đối mặt với kẻ thù quá mạnh mẽ, thậm chí không dám kêu be be.
Phải chăng anh nói chuyện quá tổn thương người khác?
Sedwick suy ngẫm lại những lời mình đã nói với Minh Nặc, nhưng không thấy có vấn đề gì, anh cũng lười tiếp tục băn khoăn: "Đi theo tôi."
Nói xong câu đó, Sedwick xoay người bước đi, nhưng mãi vẫn không nghe thấy tiếng bước chân phía sau, anh quay đầu nhìn lại, Minh Nặc vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT