“Khi nghèo thì không một xu dính túi, mặt dày vào nhà thờ xin cơm; rồi khi có chút tiền thì lại lộ rõ bộ mặt của một kẻ mới giàu, chẳng biết tiết kiệm chút nào. Anh cứ tiếp tục thế này… kiếm được bao nhiêu rồi cũng sớm muộn bị tiêu sạch thôi.”
“Cho chút phí tổn thất tinh thần cũng đáng mà.”
Lâm Huyền giải thích:
“Dù sao thì báo cướp được và báo mua đàng hoàng cũng không thể có cùng giá, đúng không? Mặc dù ấn tượng ban đầu của cô về tôi có thể không tốt, nhưng lúc đó thực sự là tình thế ép buộc, không còn cách nào khác. Thực tế, tôi là người rất có nguyên tắc, ít nhất là tôi sẽ không để người khác phải gánh chịu hậu quả từ lỗi lầm của tôi.”
CC lặng lẽ gật đầu:
“Thật ra, lúc đầu tôi có ấn tượng khá tệ về anh, đặc biệt khi thấy anh không hề tôn kính Chúa, chỉ muốn xin cơm, lúc đó tôi chỉ muốn bỏ anh lại và đi luôn.”
“Nhưng bây giờ, nhìn thấy anh nói là làm, cũng khiến tôi thay đổi cách nhìn. Nói thật… chúng ta thực sự phải đến Brooklyn Heights sao? Phí đi lại bằng xe buýt cũng không phải nhỏ, điều đó sẽ khiến số tiền ít ỏi của anh giảm đi đáng kể đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play