Cáp Thu Linh đã đặt một phòng riêng tại một nhà hàng gia đình, nhân lúc ăn tối, cô cùng Lưu Thịnh bàn bạc thỏa thuận chi tiết.
Lưu Thịnh sốt ruột: “Dịch Phí Thành có thể ngày mai sẽ bình thường lại! Cô cần nhiều như vậy sao?!”
Cáp Thu Linh bình tĩnh đáp: “Vậy còn dư luận bên ngoài thì sao? Nếu không vì Dịch Phí Thành, Giang Nhiên Vân nhà tôi có bị cuốn vào chuyện ầm ĩ thế này không? Dù Dịch Phí Thành có phục hồi ngày mai hay ngay bây giờ, nếu muốn giấu giếm thông tin để qua được cơn sóng gió này, thì không thể thiếu sự hợp tác của Giang Nhiên Vân. Nếu không, ngày mai công ty chúng tôi sẽ phải ra thông báo đính chính rằng họ chưa kết hôn, mà là do Dịch Phí Thành bị tai nạn và ảnh hưởng đến đầu óc”
Lưu Thịnh đột ngột im lặng.
Cô ấy nói đúng, dù sao thì chuyện này cũng do Dịch Phí Thành gây ra, Giang Nhiên Vân là người bị hại.
Hít sâu một hơi, Lưu Thịnh nói: “Bây giờ tin tức lan truyền quá nhanh… bên nhà họ Dịch cũng đã hỏi tôi rồi, tôi đã nói rằng Dịch Phí Thành và Giang Nhiên Vân không yêu nhau, chỉ là chiêu trò 'cặp đôi hợp đồng' để tạo sự chú ý, khi mọi chuyện nguội dần, qua vài tháng, sẽ công khai chia tay. Còn lý do tại sao phải làm chiêu trò này, tôi giải thích rằng một là để quảng bá, hai là vì trước đây Dịch Phí Thành và Giang Nhiên Vân có rất nhiều fan CP, sợ rằng ảnh hưởng đến việc yêu đương và kết hôn sau này của Dịch Phí Thành, nên nhân cơ hội này để họ 'hẹn hò', rồi chia tay, như vậy sẽ không có ai nghĩ rằng mối quan hệ của họ là thật.”
Giang Nhiên Vân đang ăn, nghe vậy thì nghi ngờ: “Suy tính kỹ thế sao? Đừng nói là các người hợp tác lừa tôi nhé?”
Lưu Thịnh khổ sở cười: “Thật sự không phải...”
Giang Nhiên Vân cười khẽ, ánh mắt xảo quyệt: “Vậy thì ngoài những nguồn lực vừa rồi, thêm một điều nữa.”
Hóa ra là muốn “thêm tiền”...
Tự mình gây ra hậu quả thì phải tự gánh chịu, Lưu Thịnh cắn răng hỏi: “Thêm cái gì?”
Giang Nhiên Vân nói: “Tôi muốn một cơ hội thử vai cho bộ phim mới của đạo diễn Văn Thư Thiền."
Tên Văn Thư Thiền không nổi bật đối với công chúng, nhưng trong giới yêu phim thì được tôn sùng. Những bộ phim nghệ thuật mà bà đạo diễn có phong cách thẩm mỹ độc đáo và đã giành được rất nhiều giải thưởng trong và ngoài nước.
Tuy nhiên, Văn Thư Thiền trong một năm hoặc vài năm chỉ làm một bộ phim và bà có một đội ngũ làm việc cố định, chỉ sử dụng diễn viên quen thuộc, vì vậy người ngoài khó có thể gia nhập đoàn của bà. Điều đặc biệt là bộ phim gần đây nhất của bà có sự tham gia của Dịch Phí Thành, nghe nói là vì mối quan hệ tốt với mẹ của anh.
Lưu Thịnh ngẩn người một chút rồi đồng ý: “Được, tôi sẽ giúp cô thương lượng.”
Ăn xong, Giang Nhiên Vân mặc đồ kín đáo, rời khỏi phòng ăn và đi ra ngoài. Điện thoại cô không ngừng sáng lên.
Từ khi từ khóa #Kết hôn# lọt vào top tìm kiếm, không ngừng có tin nhắn và cuộc gọi đến.
Từ bố mẹ, họ hàng, bạn bè, đến những người quen không quen…
Trước đây Giang Nhiên Vân không biết trả lời thế nào nên đã không phản hồi.
Bây giờ cô đã có lý do, về khách sạn, cô gọi lại cho bố mẹ, nói họ đừng lo, đây chỉ là công việc sắp xếp, cô không giấu họ chuyện kết hôn, sẽ giải thích chi tiết sau.
Tiếp theo là hàng chục tin nhắn từ bốn cô bạn thân, nhóm bạn cũng lên tới 99+ tin. Giang Nhiên Vân trả lời đồng nhất rằng chuyện không phải như họ nghĩ, cô chưa kết hôn với Dịch Phí Thành, sẽ giải thích sau.
Vừa xuất hiện, các cô bạn thân đã "lao ra".
【Chuyện không phải như chúng tớ nghĩ là thế nào?】
【Chưa kết hôn? Đang yêu nhau à?】
【Nếu không kể cho chúng tớ chuyện yêu đương, cậu chết chắc】
【Mấy hôm trước tớ còn lên mạng đính chính rằng cậu không yêu đương với Dịch Phí Thành cơ mà!】
Giang Nhiên Vân: "……"
Thôi, nói không lại, cô quyết định tắt thông báo nhóm.
Còn những người không quan trọng khác hỏi, Giang Nhiên Vân chọn cách làm như không thấy.
Lúc này, một khung chat nhảy lên ở trên cùng giao diện tin nhắn.
Là tin nhắn từ Dịch Phí Thành.
【Xong việc chưa?】
Trước đó Giang Nhiên Vân chia tay Dịch Phí Thành ở trụ sở Thanh Đề, bảo anh có công việc, cô cùng Cáp Thu Linh đến nhà hàng ăn tối.
Giang Nhiên Vân không chắc tình trạng của Dịch Phí Thành hiện giờ, cân nhắc một chút, cẩn thận trả lời: 【Xong rồi. Đã về khách sạn.】
Ở phía trên khung chat hiện lên dòng chữ “Đối phương đang nhập...”
Giang Nhiên Vân khó có thể kiềm chế mà đoán thử, liệu câu tiếp theo của Dịch Phí Thành sẽ là “Vợ, anh nhớ em” hay “Xin lỗi vì lúc trước đầu tôi có ván đề, giờ đã tỉnh lại.”
Cô không thể không cảm thấy tò mò và mong đợi.
Dịch Phí Thành:【Anh đang ở sảnh khách sạn.】
Giang Nhiên Vân giật mình.
Khách sạn nào?
Không phải là…
Dịch Phí Thành: 【Có món quà muốn tặng em.】
Quả thật, là ở sảnh khách sạn của cô!
Giang Nhiên Vân vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, lo lắng rằng phóng viên, paparazzi đã vây kín dưới lầu.
Bên ngoài có vẻ khá yên tĩnh.
Cô nhanh chóng đội mũ, đeo kính râm và khẩu trang rồi lao xuống lầu.
Khi đến sảnh, cô nhìn thấy Dịch Phí Thành đang ngồi trên ghế sofa ở khu chờ. Anh cũng đeo khẩu trang, đeo kính và không trang điểm, nhìn lịch sự và thư giãn.
Giang Nhiên Vân vội vã bước tới.
Vừa thấy cô, mắt Dịch Phí Thành liền sáng lên, anh kéo khẩu trang xuống, định lên tiếng, nhưng Giang Nhiên Vân lập tức chạy tới đeo lại cho anh.
Dịch Phí Thành: ?
Giang Nhiên Vân nhìn xung quanh, lo rằng sẽ bị nhận ra.
Cô nói: “Có chuyện gì thì cứ đeo khẩu trang mà nói đi, nếu không bị chụp hình thì phiền lắm.”
Dịch Phí Thành khẽ nói: “Chỗ này khuất cửa. Không ai chụp được đâu.”
“Nhưng cũng phải cẩn thận, nếu có người đi qua và nhìn kĩ, thì rất dễ nhận ra đấy.”
“Nhận ra thì nhận ra thôi,” Dịch Phí Thành nghiêm túc nói, “Dù sao mọi người cũng đã biết quan hệ của chúng ta rồi.”
“……” Giang Nhiên Vân nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh, “Đầu anh vẫn còn đau à?”
Dịch Phí Thành lắc đầu.
Giang Nhiên Vân chân thành nói: “Hy vọng anh sớm hồi phục.”
Dịch Phí Thành mỉm cười.
Đôi mắt của anh... mang ý cười, vừa sâu lắng vừa đẹp, chỉ là Giang Nhiên Vân gần như chưa từng thấy anh cười như thế ngoài đời thực.
Bây giờ anh ấy cứ nhìn cô như vậy, cười liên tiếp, cảm giác như đang lãng phí quá mức.
“Anh không sao đâu,” Dịch Phí Thành nói, “Bác sĩ nói vậy.”
Không thể tranh cãi với người bị bệnh, Giang Nhiên Vân khẽ tránh ánh mắt anh, trực tiếp hỏi vào vấn đề chính: “Anh nói có thứ muốn đưa cho em, là cái gì vậy?”
Dịch Phí Thành nhớ ra.
Anh đưa tay ra sau cổ, tháo chiếc dây chuyền mà anh luôn đeo.
Sợi dây đen thắt kiểu bện, treo một chiếc khấu bình an bằng bạch ngọc trong suốt sáng bóng.
Chiếc dây chuyền này, từ khi Giang Nhiên Vân mới quen Dịch Phí Thành, anh đã đeo nó. Sợi dây bện có thể đã được thay vài lần, cô còn nhớ lúc đầu là dây đỏ. Nhưng các phụ kiện bằng vàng tinh xảo trên sợi dây thì vẫn giữ nguyên.
“Thứ anh muốn đưa cho em là cái này à?” Giang Nhiên Vân xác nhận.
"Ừm."
Dịch Phí Thành muốn đưa cho cô, nhưng cô lại không dám nhận.
Chưa nói đến giá trị của chiếc dây chuyền này, chỉ riêng việc nó luôn được Dịch Phí Thành đeo trên người, không chỉ diễn viên hợp tác, nhân viên hay người hâm mộ, ai cũng biết đó là dây chuyền của anh, cô không thể nhận nó.
Dịch Phí Thành tiến lại gần thêm một chút, nhẹ nhàng nói: "Để anh đeo cho em."
"Chắc là rất quý đúng không..." Giang Nhiên Vân từ chối.
Dịch Phí Thành suy nghĩ một chút rồi nói: "Chắc không đắt đâu. Đây là hồi anh còn nhỏ, sức khỏe yếu, bà ngoại anh đã đến chùa cầu nguyện, nói rằng rất linh nghiệm. Sau khi đeo cái này, anh cũng ít bị bệnh hơn, nên cứ đeo mãi."
Trên mạng có rất nhiều suy đoán về sợi dây chuyền này, vì anh luôn đeo nó bên mình, nên mọi người thường đoán rằng có một câu chuyện đặc biệt phía sau.
Giang Nhiên Vân lần đầu tiên biết được nguồn gốc của nó.
Cô nghĩ, nếu không phải vì chuyện lần này của Dịch Phí Thành, có lẽ cô sẽ chẳng bao giờ có cơ hội biết. Mối quan hệ giữa cô và anh là như vậy.
Giang Nhiên Vân nói: "Vậy em càng không thể nhận rồi, nếu bà ngoại biết thì sao..."
"Bà sẽ rất vui." Dịch Phí Thành đã quyết tâm muốn tặng cô.
Giang Nhiên Vân còn muốn tìm lý do từ chối, nhưng anh thấp giọng nói: "Thực ra anh định mua nhẫn cho em... Chúng ta hình như chưa tổ chức lễ cưới, anh cũng chưa từng tặng em nhẫn cưới, như vậy không công bằng. Anh muốn bù đắp tất cả những thứ đó, nhưng lại không muốn làm quá vội vàng. Vậy, em có thể đeo dây chuyền của anh trước được không, vợ yêu?"
Ôi trời.
Chỉ trong một khoảnh khắc, Giang Nhiên Vân không biết liệu Dịch Phí Thành có phải cố ý không.
Anh ấy muốn tặng dây chuyền, cô không dám nhận.
Nhưng nếu anh ấy muốn tặng nhẫn cưới... vậy vẫn là dây chuyền đi.
Chờ anh hồi phục rồi, cô sẽ trả lại anh.
Giang Nhiên Vân nói: "Được rồi."
Nụ cười trong mắt Dịch Phí Thành càng thêm rạng rỡ, anh tiến lại gần Giang Nhiên Vân, vén mái tóc đen của cô, nhẹ nhàng đeo dây chuyền lên cổ cô.
Qua lớp khẩu trang, chỉ có thể nghe thấy hơi thở có chút nặng nề.
Họ lại gần nhau thêm một chút.
Lần này, không có ai xung quanh, chỉ có hai người. Và khác với trước kia ở hành lang, đây là một không gian mở, bên ngoài có thể có người qua lại và nhận ra họ.
...Có một cảm giác căng thẳng kỳ lạ, như lén lút.
Khi đeo xong, Dịch Phí Thành lùi lại một chút.
Giang Nhiên Vân đưa tay lên sờ chiếc vòng, chất ngọc mịn màng.
Dịch Phí Thành không rời mắt khỏi cô.
Giang Nhiên Vân hỏi: "Sao vậy?"
Dịch Phí Thành do dự một chút rồi nói: "Em có thể tặng anh một món quà không?"
Giang Nhiên Vân ngạc nhiên: "Cái gì?"
Dịch Phí Thành nói: "Bất kỳ món đồ trang sức nào, anh có thể đeo mãi, như vậy sẽ cảm giác như em luôn ở bên anh, cũng có thể... cho người khác thấy."
...
Sáng hôm sau, buổi chụp ảnh bìa tạp chí《Thời Xuất》vốn dĩ đã được lên kế hoạch vào sáng hôm qua, nhưng đã được dời lại vào buổi trưa hôm nay. Giang Nhiên Vân thức dậy sáng hôm đó, đứng trước gương trong phòng tắm, nhìn thấy chiếc vòng ngọc bích trên cổ mình, cảm thấy như thể cả một thế giới khác.
Mọi chuyện xảy ra hôm qua... hóa ra lại là thật.
Thật là vô lý.
Cô nhìn điện thoại của mình.
Ba mươi phút trước, Dịch Phí Thành đã nhắn tin cho cô.
【Chào buổi sáng】
Ừm, có vẻ anh ấy vẫn chưa bình thường.
Giang Nhiên Vân trả lời:【Chào buổi sáng.】
Dịch Phí Thành trả lời ngay lập tức:【Tối qua không ngủ ngon, sáng nay dậy đầu lại hơi đau.】
Giang Nhiên Vân kỳ quái hiểu được ẩn ý trong lời anh.
Cô từ từ gõ một dòng tin nhắn, do dự một chút rồi vẫn quyết định gửi đi.
【Anh có muốn em xoa đầu không?】
Bên kia "Đang nhập" một lúc lâu, mới trả lời.
【Rất nhớ em.】
Vậy... thì Dịch Phí Thành trong chuyện tình cảm là kiểu rất dính người sao sao?
Giang Nhiên Vân trả lời:【Chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi.】
Cô đặt điện thoại xuống, ngẩng lên nhìn thấy vẻ mặt của chính mình trong gương, và bất chợt giật mình. Tại sao cô lại cười vậy?
Chắc là vì tình huống hiện tại của Dịch Phí Thành quá buồn cười!
...
Đến địa điểm chụp hình sớm, cô đi vào phòng trang điểm để chuẩn bị. Trên đường đi, Giang Nhiên Vân đã chú ý đến tin tức và các chủ đề hot, việc "công khai" của cô và Dịch Phí Thành đã trở thành một chủ đề nóng, các phương tiện truyền thông đã viết bài, và từ hôm qua đến hôm nay, chủ đề này vẫn chưa hết hot trên các bảng xếp hạng.
Fan CP đang tổ chức một sự kiện trúng thưởng nhân dịp Tết.
Còn fan của hai bên vẫn đang tranh cãi—【Công ty chưa ra tuyên bố, vậy chỉ là giả】【Chỉ là chiêu trò để quảng bá cho phim mới, nếu ai tin là thật thì cũng quá thiếu hiểu biết】【Tôi chỉ tin vào những gì Giang Nhiên Vân tự nói】【Dịch Phí Thành, nếu anh bị ép buộc thì chớp mắt một cái】【Công ty quản lý vô dụng kéo theo chị tôi/anh tôi, mau ra kiện những người vu khống đi!】……
Sau đó, sáng hôm nay, paparazzi tung ra ảnh, những fan đang vẫn còn phân vân bỗng chốc mất hết hy vọng.
Tháng 7, đúng lúc trời đang nóng.
Giang Nhiên Vân mặc áo phông và quần jean đi ra từ khách sạn, paparazzi đã chụp được cảnh cô ấy đeo chiếc vòng ngọc bích mà Dịch Phí Thành tặng trên cổ.
Còn tình hình bên phía Dịch Phí Thành lại càng kinh hoàng hơn.
Anh đeo trên cổ một chiếc nhẫn hình chú mèo màu hồng nhỏ, được xỏ qua một sợi dây đen.
Fan chỉ mất vài giây là đã tìm ra được nguồn gốc.
Ba ngày trước, một fan đã chụp được ảnh Giang Nhiên Vân đeo chiếc nhẫn mèo hồng đáng yêu khi cô được đón ở sân bay S. Món đồ này chỉ có giá chín tệ chín đồng, fan đều biết rằng Giang Nhiên Vân luôn thích mua những món đồ dễ thương kiểu này.
Trong khi đó, mọi người đều biết gia đình Dịch Phí Thành rất giàu có, chưa bao giờ anh đeo những thứ rẻ tiền như vậy.
【Ngoại trừ vợ tặng ra, thì không còn khả năng nào khác.】
【Cười chết, sau khi công khai rồi thì không giấu diếm nữa đúng không.】
【Đẹp đôi quá, Dịch Phí Thành và Giang Nhiên Vân, xin hai người hãy tiếp tục ân ái nhé!】