Trần Mộng Điềm vốn dĩ cười ra tiếng, sau đó giọng nàng chuyển sang bình thản cùng mang chút châm biếm: "Vậy xin hỏi cô nương, những cô nương được rước đi, có phải được rước bằng kiệu tám người khiêng không? Giờ họ sống có phong quang, có như ý không?"
Một câu nói khiến Thiên Nghi cứng họng.
Thấy đối phương không nói gì, Trần Mộng Điềm lại nói: "Nam nhân ai mà không yêu mỹ nhân, dù họ có cơ hội gặp hay không, không thể phủ nhận, nam nhân đều yêu mỹ nhân.
Nếu không, thanh lâu sẽ không có phân chia cô nương bình thường và hoa khôi, hoa khôi được mọi người săn đón, bao nhiêu quan lại quyền quý vì họ mà tiêu tiền như nước, chẳng phải vì đẹp sao? Nhưng nữ nhân chỉ có dung nhan đẹp, lại mơ tưởng làm chính thất, thật là chuyện cười!"
Trần Mộng Điềm liếc nhìn Thi Thấm, thấy nàng ta mặt mày xám xịt.
Chỉ có Liễu Nương và Lan Uyên bên cạnh là mặt mày bình thản.
Liễu Nương là người tìm được đường sống trong chỗ chết, sớm đã đối với nam nhân đã chết tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT