Nghĩ đến đang trước mặt bao người, nàng ta kiềm chế ý cười nơi khóe môi, buông khăn tay xuống, nghiêm túc dõi mắt theo vũ khúc của Hàn Tiệp dư.
Một khắc sau, vũ khúc chấm dứt, Hàn Tiệp dư uyển chuyển cất bước, tiến đến giữa đại điện, lại lần nữa hướng về phía Hàn Vĩnh Duệ ném một cái mị nhãn.
"Thần thiếp bất tài, chỉ mong không làm mất hứng mọi người."
Hàn Vĩnh Duệ nhàn nhạt lướt mắt qua nàng ta, ngay cả một câu khách khí cũng không nói.
Khương Túc Ninh thấy vậy, liền mỉm cười lên tiếng: "Vũ khúc của Hàn Tiệp dư quả thực động lòng người, bổn cung từng thấy không ít vũ cơ khéo léo, nhưng so ra cũng chẳng ai có thể để lại ấn tượng sâu sắc như ngươi. Nếu ngày nào đó không còn chỗ đứng trong cung, chỉ dựa vào tài nghệ này, e rằng cũng không đến nỗi chịu thiệt."
Những lời này khiến sắc mặt Hàn Tiệp dư đại biến, nàng ta lập tức cúi đầu, trong mắt ánh lên tia nhục nhã.
Lời của Hoàng hậu chẳng khác nào ám chỉ nàng ta là hạng nữ tử bán nghệ, thật sự là khinh người quá đáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play