Nghe vậy, Nghiên An nhìn về phía hoàng đế trước án thư, chỉ thấy đối phương vẫn đang cúi đầu xem tấu chương trong tay. Nhưng lời vừa rồi, đích thực không phải là ảo giác của hắn, giọng hoàng đế bình thản, không hề có nửa phần tức giận.
Nghiên An tựa hồ đã hiểu ra điều gì, trên mặt lộ ra nét cười nhẹ nhõm, đứng dậy vẫy tay với tiểu thái giám ở không xa, bảo đối phương quét dọn sạch sẽ mảnh vỡ của chén trà. ...
Sau khi hồi cung, Đức phi tức giận đập phá không ít đồ vật, lại sai người lôi cung nữ đi cùng nàng ta ra ngoài trực tiếp đánh chết. Lúc này trong cung của Đức phi tràn ngập mùi máu tanh, cung nữ bị bịt miệng, không thể kêu cứu, cứ thế sống sờ sờ lại bị đánh chết.
"Nương nương, tội tì đã đền tội." Thái giám tiến vào bẩm báo.
Đức phi ngồi ở trong điện, lúc này cơn giận vẫn chưa nguôi, nghe thái giám bẩm báo, trên mặt lộ vẻ chán ghét: "Bổn cung nhớ Lý Chiêu nghi nuôi hai con chó săn lớn, đem thi thể ném qua đó ban thưởng cho chúng đi."
Nghe vậy, đồng tử của thái giám co rút, nhưng thân thể lại nhanh chóng khom xuống: "Vâng, nô tài lập tức đi làm."
Ra khỏi cung điện, thái giám nhìn sắc trời bên ngoài, đưa tay dùng tay áo lau mồ hôi trên trán. Nhìn thi thể cung nữ không xa, nếu hắn nhớ không lầm, vị này là nha hoàn thân cận mà Đức phi mang vào từ lúc nhập cung. Điều này không khỏi khiến lòng hắn lạnh buốt, tựa hồ xuyên qua thi thể kia mà nhìn thấy chính tương lai của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT