Tiểu Tước Nhi nhìn sắc mặt chủ tử, liền biết nàng muốn nghe cái gì, không khỏi bĩu môi.
Nàng ấy xụ mặt xuống, có phần cảm xúc hóa nói: "Bên Phượng Loan Điện cũng có động tĩnh, nghe nói hoàng thượng vừa rời khỏi cung Đức phi, thì cung nhân bên Phượng Loan Điện liền chạy đến đó, hoàng thượng ở trong không quá một nén hương, liền vội vã rời đi."
Nói đến đây, Tiểu Tước Nhi ngước mắt lo lắng nhìn chủ tử nhà mình.
Nụ cười trên mặt Khương Túc Ninh không đổi, thậm chí khi Tiểu Tước Nhi nhìn sang, nàng còn mỉm cười với nàng ấy.
Chỉ nghe giọng nói nàng mang theo ý cười: "Sau đó, hoàng thượng của chúng ta tối qua liền nghỉ lại ở Phượng Loan Điện, cuối cùng Dung phi lại trở thành kẻ chiến thắng, khiến Đức phi, Lý Chiêu nghi, Tiêu quý nhân tức đến mức giậm chân, ta nói có sai không?"
Tiểu Tước Nhi khẽ lắc đầu, bĩu môi nói: "Chủ tử liệu sự như thần."
Khương Túc Ninh nghe vậy, lộ ra nụ cười khổ, đâu phải nàng liệu sự như thần, mà là trong suốt một năm qua, nàng đã nghe quá nhiều, nhìn cũng quá nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play