Hắn bất đắc dĩ nói với Hoàng hậu: "Mẫu hậu, người đừng nghĩ nhiều, nhi thần không có ý đó."
Hoàng hậu nghe vậy, nghẹn ngào nói: "Ngươi chính là có ý đó!"
Nàng ta vừa khóc vừa lau nước mắt, miệng không ngừng oán trách: "Phụ hoàng ngươi bao năm qua chưa từng đặt chân vào Phượng Khê Cung, bấy nhiêu năm qua mẫu hậu ở trong thâm cung này đã trở thành một kẻ hữu danh vô thực. Nếu hắn cho những nữ nhân khác tiến cung thì cũng liền thôi, nhưng cũng không có, mà lại sủng một tên nịnh thần..."
"Mẫu hậu cẩn ngôn!" Giọng nói của Thái tử có chút trầm thấp, không còn ôn hòa như trước.
Hàn Vĩnh Duệ hơi nheo mắt, ánh mắt bình thản nhưng mang theo uy áp nhìn Hoàng hậu: "Mẫu hậu, phụ hoàng là chủ của thiên hạ, nào phải người có thể để mẫu hậu cùng nhi thần bàn luận? Phụ hoàng bao năm tại vị, thực thi nhân chính, Tây Lương quốc yên ổn thái bình, người là bậc quân chủ mà thiên hạ tôn kính."
Hoàng hậu nghe vậy, cả người run lên,"Nhưng bấy nhiêu năm qua, hắn đã từng ban cho bổn cung sự tôn trọng nào chưa? Bao năm qua bổn cung không chỉ chịu đủ ánh mắt khinh thường trong cung, mà cả kinh thành cũng đang chê cười ta! Đông Xưởng nịnh thần lộng hành, hủy hoại tình nghĩa đế hậu Tây Lương ta, kẻ đó nên lập tức bị chém giết!"
Hàn Vĩnh Duệ nhìn người trước mặt đang giận dữ đến cực điểm, lời nói không chút kiêng dè, trong mắt thoáng qua ánh sáng khó tả, cuối cùng dần chuyển thành thương hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT