"Ngươi vì sao đến bên cạnh ta, có mục đích gì?"
Nghe được giọng nói lạnh lùng của sư huynh, Thanh Viễn mỉm cười: "Sư huynh, ta đối với ngươi có lẽ ôm tâm tư lợi dụng, nhưng cho tới bây giờ chưa từng làm tổn thương ngươi."
Nghe những lời hắn nói, Khương Trạch Bắc hơi nheo lại đôi mắt đào hoa lạnh lẽo: "Năm năm trước, ta vào chùa, nửa năm sau ngươi đột nhiên xuất hiện, không giao tiếp với bất kỳ ai. Sau đó, có một ngày ngươi lại đột nhiên kéo gần quan hệ với ta. Có phải khi đó ngươi đã biết thân phận của ta, ôm trong lòng cái gọi là tâm tư lợi dụng của ngươi? Nói! Người Vu tộc đến tột cùng có mục đích gì?"
Thanh Viễn lắc đầu cười, hắn biết hiện giờ đã đến lúc "xé rách mặt," nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút không cam lòng. Hắn thật sự không ngờ đã yếu thế trước Huyền Giác.
"Sư huynh, ngươi nghĩ vì sao ta phải nói cho ngươi? Ngươi võ công sớm đã phế, hiện giờ bất quá chỉ là một người bình thường."
Lời nói của Thanh Viễn vô cùng chói tai, nhưng trong ánh mắt tràn đầy sự rối rắm. Bao năm ở chung, có lẽ đến hôm nay chính là lúc phải đường ai nấy đi.
Khương Trạch Bắc nghe vậy không phản bác, nhưng nghĩ đến Trần Mộng Điềm cùng hai đứa trẻ, chàng không thể để mẫu tử ba người bọn họ rơi vào bất cứ mối nguy hiểm nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT