Thậm chí còn đã suy nghĩ về tên của hắn, đặt tên là Dục Thụy.
Đây là tên do cha cùng nương ban cho hắn, cũng là thứ duy nhất bọn họ để lại cho hắn.
Đương nhiên, còn có huyết mạch chí thân của hắn – huynh trưởng.
Đáy mắt Khương Dục Thụy bắt đầu phiếm hồng, dù sao cũng là thiếu niên, tâm tư đơn thuần, không giỏi che giấu.
Ngồi ở một bên, Trần Mộng Điềm vẫn luôn chưa từng mở miệng. Thấy hắn đỏ hai mắt, nàng liền lấy khăn từ trong tay áo ra, đưa đến trước mặt Khương Dục Thụy.
Nàng cười nói: "Hôm nay huynh đệ các ngươi gặp lại, là chuyện tốt, như thế nào còn khóc."
Nhìn chiếc khăn đưa đến trước mắt, theo cánh tay kia, Khương Dục Thụy chậm rãi ngẩng đầu, chăm chú nhìn Trần Mộng Điềm, chỉ thoáng liếc một cái liền đỏ mặt, có chút thẹn thùng mà nhanh chóng cúi đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT