Vết thương của Lê Tẫn đã gần như lành lặn, ngày mai có thể cắt chỉ. Cảnh sát vẫn luôn mong hắn hợp tác lấy lời khai, nhưng Lê Tẫn là người có máu mặt, lấy lý do cần nghỉ ngơi, cảnh sát cũng đành phải chờ.
Hôm nay hắn đồng ý đến, là cũng nhờ Úc Phi mấy ngày nay không về nhà.
Việc lấy lời khai rất đơn giản, chỉ là làm cho có lệ. Lê Tẫn muốn nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu. Một công dân vô tội như hắn bị liên lụy đến mức bị thương, công ty bảo hiểm đáng lẽ phải bồi thường nhiều hơn.
Nhớ đến các anh cảnh sát của WPU (Tổ Bảo vệ Nhân chứng), Lê Tẫn bảo A Dương mang theo một bức trướng khen ngợi cùng trà chiều đến tận nơi thăm hỏi.
Đã mua trà chiều rồi thì cứ dứt khoát mua nhiều một chút! Dù sao văn phòng của Bé Cưng cũng ở trên lầu, cảm ơn ân nhân cứu mạng cũng là lẽ thường tình! Cho dù anh không vui thì cũng sẽ không mắng mình bị điên ở cục cảnh sát.
Nghĩ đến vẻ mặt lúc đó của Úc Phi, Lê Tẫn liền muốn cười.
Lời khai xong, Lý Vĩnh Niên hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play