Đứa trẻ xui xẻo này hẳn đã nghe hoặc nhìn thấy một số thứ mà hắn không nên nghe hoặc nhìn thấy nhưng khi Trương Hằng hỏi đến những điều này, hắn lập tức ngậm miệng, không nói gì nữa.
Trương Hằng biết, đây là vì hai người mới quen nhau không lâu, độ tin cậy vẫn chưa đủ.
Ngoài ra, mặc dù Trương Hằng cũng có thể nhận ra sự u ám kỳ lạ của thị trấn này nhưng hắn không cảm thấy quá kiềm nén và sợ hãi, ngược lại là Faberikot bên cạnh hắn tỏ ra rất ghét bỏ và bất an, theo lời hắn ta nói, hắn không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa, chỉ hận không thể mọc ra một đôi cánh để bay đi ngay.
Hai người bước ra khỏi nhà trọ.
Mặc dù những tòa nhà xung quanh trông vẫn bẩn thỉu nhưng xét về mức độ đổ nát của toàn bộ thị trấn thì đã được coi là khá rồi, có cửa hàng tạp hóa, hiệu thuốc, chợ bán buôn cá, văn phòng nhà máy lọc dầu và nhà hàng, trung tâm còn có một con sông, cùng nhau tạo thành trung tâm thị trấn.
Nhưng không biết là do đến giờ tan sở hay cũng đang chuẩn bị cho lễ kỷ niệm buổi tối mà hầu hết các cửa hàng đều đã đóng cửa, may là nhà hàng kia vẫn còn mở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT