Trương Hằng ở phía sau xe bị trói chặt, miệng cũng bị nhét giẻ, chỉ có đôi mắt vẫn có thể chuyển động.
'Thương lượng một chút thế nào?' Trương Hằng ngồi xuống trước mặt nó, đồng thời lấy thứ nhét trong miệng nó ra.
'Không thể tin được, ngươi lại bình an vô sự, theo sự chênh lệch sức mạnh của con người, bốn người trưởng thành trong một căn phòng nhỏ hẹp hẳn có thể dễ dàng chế ngự một thiếu niên.' Trương Hằng kia lên tiếng, trên mặt nó không có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn mang theo một chút tò mò.
Trương Hằng không theo lời nó nói tiếp, mà chỉ vào Bạch Thanh nói: 'Để ta đoán xem, ngươi hẳn là thứ đã giả dạng thành mẹ của cô ấy trước đó nhỉ, ta biết các ngươi có khả năng học tập rất mạnh nhưng không thể nào chỉ trong một đêm đã hiểu được đủ các quy tắc của xã hội loài người, học được đủ các loại biểu cảm, trừ khi trước đây ngươi đã từng ở trong xã hội loài người.'
'Ngươi rất thông minh.' Trương Hằng kia nở nụ cười trên mặt: 'Vượt xa so với tuổi tác và những người cùng lứa bên cạnh ngươi nhưng điều này không thể giải thích được, chúng ta đã tra hồ sơ của ngươi, trước đây ngươi chỉ là một học sinh trung học bình thường, cha mẹ làm việc ở nước ngoài, chỉ để lại ngươi và ông ngoại sống, tại sao ngươi lại có thân thủ và khả năng điều tra lợi hại như vậy, quan trọng hơn là, khi gặp phải chuyện như vậy, người bình thường đều sẽ nghi ngờ trước tiên xem phán đoán của mình có vấn đề hay không nhưng ngươi dường như ngay từ đầu đã khẳng định sự tồn tại của chúng ta, ta không nhớ trước đây chúng ta đã từng tiếp xúc với ngươi?'
Câu hỏi của nó cũng khiến Bạch Thanh bên cạnh tò mò, thực ra cô cũng để ý thấy, mấy tuần nay Trương Hằng có vẻ hơi khác so với trong trí nhớ của cô nhưng cụ thể là khác ở đâu thì lại không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT