'Đừng mà, chúng ta đấu bảy trận thắng bốn, mới chỉ đánh hai trận thôi.' Tần Trăn luyến tiếc nói: 'Hôm nay không phải thứ sáu sao, ngày mai lại không có tiết, cậu vội về làm gì?'
'Tôi không giống cậu, tôi còn nhiều việc phải làm lắm.' Trương Hằng đứng dậy.
'Tôi có thể giúp cậu mà.' Tần Trăn cũng buông tay cầm, xé một gói xúc xích, ném cho Trương Hằng hai cái: 'Cậu chơi game với tôi, tôi giúp cậu... ừm, cưa đổ bạn cùng bàn của cậu.'
Trương Hằng nhận lấy xúc xích, do dự một chút, hắn không phải do dự có nên cưa đổ Bạch Thanh hay không, mà đang cân nhắc để Tần Trăn giúp những việc khác, hiện tại Phạm Mỹ Nam chắc chắn là không thể trông cậy được rồi nhưng vẫn có thể tìm một người khác trong Phó bản làm trợ thủ.
Dù sao thì việc điều chỉnh camera và xem camera đều là những công việc máy móc, có người chia sẻ cũng có thể nâng cao hiệu suất, rút ngắn thời gian.
Trương Hằng suy nghĩ một chút rồi đột nhiên hỏi: 'Lớp năm tiểu học, lễ Giáng sinh, cậu rủ tôi cùng đi tặng thiệp cho cô gái cậu thích, cô ấy tên gì?'
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT