Trương Hằng cuối cùng cũng tìm được cơ hội để mở lời: 'Thực ra tối nay tôi không đến để chơi game.'
Trên mặt ông chú lập tức hiện lên vẻ mặt tôi hiểu mà: 'Dịch vụ của chúng tôi nổi tiếng đến vậy sao, chỉ đến chơi thì chúng tôi cũng rất hoan nghênh, dẫn ra ngoài qua đêm cũng không phải không được, nhưng về giá cả...'
Trương Hằng không thể không cắt ngang lời ông chú quần đùi, tránh cho chủ đề tiếp tục phát triển theo hướng kỳ lạ nào đó: 'Tôi đến đây là để nhờ ông giúp tôi định giá một món đồ.'
Trương Hằng lấy từ trong túi ra món đồ trang sức mắt được bọc bằng hai tờ giấy.
'Định giá à, ồ ồ ồ, cậu đợi một chút.' Ông chú quần đùi quay lại quầy thu ngân, lục lọi một lúc, đồng thời lẩm bẩm: 'Mớ hộp gỗ tule mới nhập vào đâu rồi nhỉ, để ở đâu rồi?'
Cô gái tên Gia Gia lấy ra một điếu thuốc lá dành cho phụ nữ ngậm trong miệng, rời khỏi phòng riêng, đi đến trước quầy thu ngân, cầm lấy chiếc bật lửa trên đó, châm điếu thuốc trên miệng, đợi một lúc mới nói với ông chú quần đùi đang nằm bò dưới đất: 'Những cái hộp rách nát của ông không phải là đang vứt ở phòng riêng số 4 sao.'

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play