Nhưng sau khi hắn rời khỏi trại trẻ mồ côi, cho đến tận tối, trong khoảng thời gian dài như vậy không thể không có người phát hiện ra, nhưng trước đó Trương Hằng gặp những nhân viên trong trại trẻ mồ côi, dù là bác sĩ đang ôn thi hay y tá đang chơi Vương Giả Vinh Diệu đều không biểu hiện ra sự cấp bách khi trẻ em bị mất tích. ...
Trương Hằng di chuyển con dao rọc giấy trên tay xuống, cắt rách ngón cái của Trương Tĩnh Lễ, thấy được máu thịt phía dưới, bên trong thế giới tĩnh lặng, vật sống cũng sẽ không tuân theo quy tắc tiếp xúc tức thì có hiệu lực, bởi vậy huyết dịch trong mạch máu sẽ không chảy, có điều sau khi cắt ra vẫn có thể thấy rõ ràng màu sắc của huyết dịch bên trong.
Không giống với máu có màu đen trên cẳng chân của Trương Tĩnh Lễ, dòng máu chảy bên trong mạch máu trên tay của cậu bé giống với màu máu đỏ tươi của người bình thường, để cẩn thận hơn, Trương Hằng lại cạo đi lớp vảy máu trên cẳng chân của cậu, phát hiện chỉ có một lớp phía trên là màu đen. Đến lúc này Trương Hằng đã có thể xác định Trương Tĩnh Lễ không phải là thứ mà hắn gặp trước đó, nó chỉ là một đứa bé bình thường trong viện phúc lợi mà thôi. Có điều hắn nghĩ cậu bé phải có mối quan hệ nhất định nào đó với vật kia, bằng không cũng sẽ không tự nguyện gánh trách nhiệm, trên giường giấu băng gạc, thậm chí không tiếc mà cắm mũi tên vào bắp chân của mình, cho dù là người trưởng thành cũng chưa chắc có được phần ngoan độc như vậy.
Chỉ là hiển nhiên cậu bé sẽ không biết được cái giá mà mình làm như thế là cái gì, nếu như Trương Hằng không ý thức được nhân viên công tác trong viện phúc lợi có điều khác thường, con dao rọc giấy lúc nãy chỉ cần ấn thêm xuống dưới một chút nữa thôi thì Trương Tĩnh Lễ sẽ rất khó tiếp tục sống tiếp.
Trương Hằng thu hồi con dao rọc giấy trong tay, mục tiêu tối nay của hắn là quái vật kia, chứ không phải là tiểu quỷ hận đời trong viện phúc lợi nhi đồng, thế nhưng nếu như Trương Tĩnh Lễ không phải là người đã tập kích bọn họ, vậy thì người đánh úp bọn họ vào đêm nay lại ở nơi nào đây?
Cách hắn tiến vào thế giới tĩnh lặng đã qua hơn hai mươi tiếng, trong khoảng thời gian hai giờ nữa, kim giờ của Hải Tinh sẽ xoay đúng một vòng, nếu như tính luôn cả thời gian đi về, thì thời gian để hắn hoạt động hẳn chỉ còn lại khoảng một tiếng rưỡi mà thôi, mà giờ phút này Trương Hằng căn bản đã lục soát khắp một lượt lầu chính bên trong viện phúc lợi nhi đồng rồi, ngoại trừ Trương Tĩnh Lễ ra, hắn không phát hiện thêm mục tiêu nào đáng để hoài nghi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT