“Tôi không lạc.” 
Tô Thanh Ngư bình tĩnh nói ra con đường đúng để về ký túc xá nhân viên.
“Tôi nhớ rõ đường về. Nếu trí nhớ của tôi khác với anh thì chính anh là người lạc đường.” 
Tô Thanh Ngư nhìn thẳng vào đôi mắt không ngừng co giật của nhân viên mặc đồng phục trắng. Hốc mắt anh ta sưng vù biến dạng, mạch máu căng phồng.
Nhân viên đó chột dạ buông tay, hoảng loạn lùi lại, bình xịt trong tay rơi xuống đất, chất lỏng màu xanh lam rỉ ra. Anh ta vội vã xua tay giải thích: “Tôi không lạc đường.”
Tô Thanh Ngư tiến gần anh ta: “Anh lạc đường rồi, nhưng anh giả vờ mình không lạc.”
“Tôi không lạc, tôi bị một mùi hương thu hút đến đây.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play