Khi Vân Thanh tỉnh lại, mùi thuốc khử trùng nồng nặc khiến cô suýt buồn nôn.
Ngay sau đó, một màu tóc đỏ chói đập vào mắt cô.
“Ôi trời, Vân Thanh à! Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi!”
Diệp Chí đã ngồi bên giường rất lâu. Khi thấy Vân Thanh chậm rãi mở mắt, anh ta kích động nắm lấy tay cô, giọng nói có chút nghẹn ngào.
Vân Thanh thoáng nhìn thấy khóe mắt Diệp Chí hơi ươn ướt.
Tên nhóc này...chẳng lẽ lại rơi nước mắt vì cô sao?
"Cho tôi à?" Vân Thanh liếc nhìn bó hoa hồng đỏ bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT