Vân Quyển và Vân Thư vẫn chưa hiểu được chuyện sống chết, chúng không biết tại sao cha mẹ mình lại nói chuyện với bà nội thông qua tảng đá lớn này, chúng còn tưởng đó là một cách giao tiếp mới.
Khi nghe thấy Cố Tễ Cảnh nhắc đến tên mình, chúng cũng sáp lại gần tấm bia đá, bày tỏ lòng quyết tâm bảo vệ hổ con và vòng bạc nhỏ với người bà mới lần đầu gặp này, còn kể cho bà nghe rất nhiều chuyện xảy ra với chúng ở nhà trẻ nữa.
Cuối cùng, hai đứa trẻ không nhận được phản hồi nào, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên bia mộ.
Bàn tay nhỏ mập mạp của Vân Thư nhẹ nhàng chạm vào mép tấm bia đá, cô bé nhắm mắt lại, nghiêm túc cầu nguyện: "Tảng đá ơi tảng đá, nhất định phải gửi lời của chúng tớ đến cho bà nội nhé."
Vân Quyển cũng học dáng vẻ của em gái nhà mình, nghiêm mặt nói: "Tảng đá ơi tảng đá, nhớ phải nói với bà nội rằng, đợi sau khi bà đi chơi về rồi thì phải kể cho chúng tớ nghe những chuyện thú vị nữa nhé."
Cố Tễ Cảnh nghe thấy lời của chúng, đôi mắt bỗng chốc nóng lên.
Vân Sở Mạn tinh ý phát hiện ra tâm trạng phập phồng của anh nên đã nắm chặt lấy tay anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT