[Cuối cùng tôi cũng có thể nói ra suy đoán của mình rồi, vừa nãy Cố Tễ Cảnh đã bóc tôm cho Vân Sở Mạn ăn!]
[Sao tôi lại muốn "đẩy thuyền" Cố Tễ Cảnh và Vân Sở Mạn thế này, a a a, thuyền này có khả năng không nhỉ?]
Kể từ khi mỗi tối nghe Vân Sở Mạn kể chuyện trước khi đi ngủ, gần như Cố Tễ Cảnh đã tạm biệt chứng mất ngủ, thế nhưng hôm nay hai người bọn họ đều đang ở trước ống kính livestream, ban đêm cũng không tiện gọi điện thoại cho nhau.
Anh ấy chỉ có thể nghe lại những đoạn ghi âm đã lưu trước đó, mặc dù hiệu quả ru ngủ kém hơn một chút nhưng đối với anh ấy thì như vậy đủ rồi.
Tuy nhiên, đêm nay Cố Tễ Cảnh lại không hề buồn ngủ, cho dù đã nghe đi nghe lại bản ghi âm vô số lần nhưng vẫn không thể ngủ được.
Nhưng lần mất ngủ này khác với trước đây, đầu anh ấy không đau nhức như muốn nổ tung mà lại có cảm giác nhẹ bẫng, có cảm giác cực kỳ tỉnh táo, anh ấy biết rõ là do mình quá phấn khích.
Cố Tễ Cảnh mở mắt trong bóng tối, ngẩn ngơ nhìn trần nhà, khóe mắt mơ hồ nhìn thấy một khách mời khác trong phòng cũng trở mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT