Vân Diệc Thần ôm đầu, vừa né tránh đòn tấn công, vừa giải thích: "Con vốn định dùng việc dọn dẹp để trả lại ân tình cậu ta đã mời con đồ nướng! Sao con có thể nghĩ ra cậu ta lại tìm được cơ hội thế chứ!"
"Con còn ăn gì nữa!" Mộc Thấm Linh ngạc nhiên nói: "Bao nhiêu năm rồi con có ăn khuya đâu!"
Bàn tay của Vân Triệt càng lao đến nhanh hơn, thậm chí sắp vung ra tàn ảnh.
Mộc Thấm Linh làm như không thấy nỗi đau và sự cầu cứu của con trai, bà ấy hơi do dự hỏi: "Đồ nướng mà Cố Tễ Cảnh làm có ngon lắm không?"
Vân Diệc Thần thở dài tiếc nuối: "Ăn ngon chứ! Nếu không thì con cũng sẽ chẳng phá lệ!"
Vân Triệt nghe vậy thì dừng lại, có phần cảm thán nói: "Tay nghề của Cố Tễ Cảnh đúng là không tệ, món ăn thường ngày cũng rất ngon."
Vân Diệc Thần như tìm được đồng minh, giọng điệu phóng đại nói: "Đúng vậy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play