Vân Sở Mạn cắt lời anh ấy, kinh ngạc hỏi: "Hửm? Cố tiên sinh anh đột nhiên sốt ruột như thế làm gì? Chẳng lẽ là muốn đổi ý?"
Cố Tễ Cảnh ngẩn người một chút, ngay lập tức nhận ra rằng cô đang giúp mình giải vây, lòng anh thấy ấm áp, cười lắc lắc đầu: "Không có đâu."
Anh ấy đưa mực đã nướng xong với rau xà lách tới trước mặt Vân Sở Mạn, hỏi: "Vân nữ sĩ có muốn uống gì không?"
"Bia lạnh..."
Vân Sở Mạn vô thức nghĩ đến một lon bia lạnh nhưng vừa thấy mặt Cố Tễ Cảnh, lại nghĩ tới tửu lượng của anh ấy, cô lắp bắp mà sửa lời nói: "Bia... Bia... Bia..."
Cô gãi gãi đầu, một lúc lâu mà không thể nghĩ ra loại nước ngọt nào bắt đầu bằng âm "bia", cuối cùng trong đầu chỉ có từ "bóng cao su" hoàn toàn không liên quan.
Cố Tễ Cảnh nhìn dáng vẻ buồn rầu của cô, cảm thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười, anh ấy ho nhẹ một tiếng che giấu đi ý cười trong giọng nói: "Xin lỗi Vân nữ sĩ, chỗ tôi không có rượu, nước bạc hà, sữa đậu phộng hoặc nước nho có ga được chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play